Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Villarreal xuống hạng: Còn đâu những sáng tưng bừng nắng?

Khi tiếng còi kết thúc trận đấu của trọng tài Javier Estrada Fernandez cất lên, cũng là lúc các chàng trai Villarreal như đổ gục xuống sân. Villarreal đã chính thức nói lời giã biệt La Liga trong nước mắt…

Villarreal luôn mang đến cho La Liga một lối chơi rực lửa thăng hoa, đầy cống hiến. Mỗi mùa bóng, họ lại làm đẹp cho đời bằng những bàn thắng, những khoảnh khắc của đam mê. Đội bóng xứ Castellon ấy luôn chiến đấu với khát vọng cháy bỏng và dần trở thành thế lực ở La Liga. Villarreal đã có những thời kì hưng thịnh và có lúc tiệm cận đến đỉnh vinh quang. Họ từng vào bán kết UEFA Champions League 2006, vào bán kết UEFA Cup 2 mùa trước đó và một lần nữa làm được điều ấy vào năm 2011. Họ cũng từng có một năm 2008 xuất thần, khi chiếm chỗ Barca để giành ngôi á quân La Liga.
Cái thời ấy mới đó mà đã qua nhanh. Những ai yêu mến Villarreal từng say sưa trong giấc mơ đẹp. Và rồi, họ không muốn tỉnh dậy nữa, cứ ước ao được mơ mãi không thôi. Vì họ biết, khi tỉnh giấc, cơn ác mộng sẽ ùa về. Họ sẽ phải đối mặt với một sự thật đau lòng, một nỗi dằn vặt khôn nguôi. Tất cả đều không muốn tin điều ấy vì dư chấn nỗi đau này là quá lớn. Trái tim những người yêu mến tàu ngầm vàng bỗng rỉ máu đau thương. Ông trời đã gọi thì làm sao cưỡng lại được. Cơn ác mộng đã đến với Villarreal trong ngày cuối cùng của mùa bóng.
Bàn thắng duy nhất của Falcao giúp Atletico Madrid đánh bại Villarreal ngay tại El Madrigal. Nó giống như nhát dao kết liễu cái thân thể gầy mòn và èo uột của Villarreal. Họ vẫn chiến đấu nhưng chỉ với cái tinh thần làm sao lắp đầy khoảng cách về chuyên môn? Villarreal của ngày xưa bùng nổ và thăng hoa bao nhiêu thì đội bóng ấy của mùa này đã lịm tắt đến không ngờ bấy nhiêu. Có còn ai nhận ra một Villarreal từng ra trời Âu chinh phạt ở đấu trường danh giá Champions League đầu mùa, thì bây giờ họ đã rơi xuống tận cùng vực thẳm. Họ như tự đào hố chôn mình, vật vờ và mất hết bản sắc từng làm nên một Villarreal hào hoa một thưở.


Tạm biệt Villarreal - Ảnh: Getty
Chứng nhân lịch sử của Villarreal về thời kì vàng son của họ người còn, người mất. Mỗi năm, người mới đến tiễn người cũ đi, cứ thế và cứ thế. Cuối cùng, hình ảnh về Villarreal chỉ còn là hoài niệm. Sức sống của nó là lớn lao, là bất tận. Người ta không thể nào quên được những mùa giải thần kì của Villarreal. Nhưng khi nhắc đến thì lại nhức nhối. Có rất nhiều nguyên nhân khiến Villarreal thảm bại. Sự ra đi của tiền vệ sáng tạo Cazorla, hậu vệ Capdevila đã lấy đi ít nhiều sức mạnh của đội bóng. Đó là chưa kể đến chấn thương dài hạn của chủ công Giuseppe Rossi , khiến Villarreal khốn đốn trong việc xuyên thủng mành lưới đối phương. Marcos Senna, Carlos Marchena, Borjan Valero…đã nỗ lực hết sức nhưng cũng không sao xoay chuyển được đại cuộc. Tất cả chỉ còn là cái bóng mờ nhạt của chính mình. Thuyền trưởng Miguel Angel Lotina cũng không thể vững tay lái và đành nhìn đội bóng chìm xuống đại dương của nước mắt và nỗi thất vọng vô bờ.
Còn đâu những sáng tưng bừng nắng?
Đêm đến, người hâm mộ Villarreal ngập trong nỗi đau quá lớn. Làm sao có thể chịu đựng điều ấy khi nó đến quá nhanh, dù thực tế ai nấy cũng chuẩn bị sẵn sàng tâm thế. Ngày mai, khi họ thức dậy, cuộc đời sẽ không còn đẹp rạng ngời như trước nữa. Vì tình yêu của họ, lẽ sống của họ đã chết đi. Không, đừng nói Villarreal đã chết. Cứ xem như họ cần khoảng lặng để ngơi nghỉ sau một cuộc viễn chinh dài. Hạnh phúc và niềm tin yêu bỗng vỡ vụn. Trong đêm El Madrigal ngập sắc vàng thì phút chốc bỗng hóa cờ trắng tang thương. Chẳng còn gì thảm sầu hơn như thế.
Sau 38 vòng đấu, Villarreal xếp thứ 18, chỉ giành được 41 điểm. Villareal đành ngậm ngùi nói lời giã biệt tất cả để xuống chơi ở Liga Adelante. Rồi đây, không biết số phận của con tàu ngầm vàng ấy sẽ trôi về đâu khi biển đời lênh đênh và cũng đầy bạc bẽo. Tạm biệt Villarreal. Tạm biệt đội bóng từng làm mưa làm gió ở La Liga. Những hình ảnh về họ giờ đây chỉ còn là hoài niệm. Còn đâu những ngày nắng đẹp, Villarreal?
Theo TT&VH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét